Mùa hè năm 2019, trong kỳ thi tốt nghiệp cấp 3, tôi vô tình thi cùng phòng với Trang – cô gái vui vẻ hòa đồng và rất nhiều năng lượng. Giây phút ấy, tim tôi khẽ rung động. Sau buổi thi, chúng tôi trò chuyện, từ những câu hỏi đơn giản dần trở thành những cuộc nói chuyện không hồi kết.
Từ đó, tôi luôn tìm cách đến gần Trang hơn. Những ngày sau kỳ thi, tôi tìm cách nhắn tin với Trang nhiều hơn, rủ cô ấy đi cà phê, dạo phố. Những cuộc trò chuyện kéo dài từ tối đến sáng, những tin nhắn quan tâm mỗi ngày khiến chúng tôi ngày càng gần nhau hơn. Rồi chẳng biết từ lúc nào, chúng tôi yêu nhau.
Nhưng rồi, cuộc sống đẩy chúng tôi vào thử thách. Tôi lên thành phố học đại học, còn Trang ở lại quê nhà đi làm. Những ngày tháng yêu xa đầy nhớ nhung và trăn trở. Chúng tôi chỉ có thể gặp nhau qua màn hình điện thoại, những lần thăm ngắn ngủi nhưng tràn đầy yêu thương. Tôi vẫn nhớ những buổi dạo phố, nắm tay nhau đi qua những con đường đông đúc, chia sẻ từng khoảnh khắc nhỏ bé nhưng quý giá.
Thời gian trôi qua, cả hai cùng trưởng thành. Tôi trở về sau khi tốt nghiệp, mang theo hoài bão và những ước mơ. Tôi cũng đã có công việc ổn định. Chúng tôi lại bên nhau, cùng vượt qua những khó khăn, san sẻ niềm vui nỗi buồn.
Sau hơn 5 năm bên nhau, đến ngày 10 tháng 2 âm lịch năm 2025, giữa không gian rực rỡ hoa tươi và lời chúc phúc, tôi chính thức rước nàng về chung một nhà. Khoảnh khắc ấy, tôi biết rằng chúng tôi đã thực sự thuộc về nhau, chính thức bắt đầu hành trình mới – hành trình của một gia đình, tràn ngập yêu thương và hạnh phúc.